Tranh thư pháp – Việt Nam xưa cứ đến dịp Tết đên Xuân về, mọi người nô nức đến nhà thầy Đồ. Hay những người có chữ có tiếng để xin chữ về treo như một bức tranh. Đây vừa là món đồ trang trí trong gia đình cũng vừa là món ăn tinh thần.
Thầy đồ cho chữ bằng cách viết một hay nhiều chữ trên một tờ giấy lớn. Với nội dung mang tính cách chúc tụng hay giáo dục, nét chữ thường được khen là đẹp như rồng bay – phượng múa.
Người Phương Đông nói chung và Việt Nam nói riêng đề cao chữ viết lên hàng đầu. Họ quan niệm các vật trang trí nhà cửa: Nhất chữ, nhì tranh, tam sành, tứ kiểng và xem nó là loại hình nghệ thuật tâm linh.
Cách một nghệ nhân viết chữ thư pháp
Những mẫu tranh thư pháp đẹp nhất
Bức tranh thư pháp chữ Hiếu
Chữ Hiếu là lòng biết ơn công lao sinh thành dưỡng dục của cha mẹ. Hiếu còn là thể hiện sự biết ơn với những người đã nuôi nấng ta nên người. Thể hiện rõ đạo lý làm người phải biết ghi nhớ công lao, biết phụng dưỡng đấng sinh thành. Ở thời xưa chữ Hiếu được nho gia rất coi trọng. Hiếu chính là cái gốc làm người, sống trên đời nhất định phải tránh điều bất hiếu lớn nhất: Không có con cái nỗi dõi tông đường (bất hiếu có ba, không con cái là lớn nhất).
Bức tranh thư pháp phong cảnh Tâm - Trí - Nhẫn
Tâm là tấm lòng là con tim, chữ tâm biểu thị cho tấm lòng của con người. Sống có lòng bao dung, có sự độ lượng luôn biết nghĩ cho người khác. Biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để hiểu và hành xử cho đúng thì gọi là sống có Tâm. Tâm còn cho thấy tính cách chu toàn, làm việc hành xử chu đáo gọi là làm việc có tâm.
Tuệ (chữ trí) có nghĩa là thông minh tài trí, sáng dạ. Tuệ thường được sử dụng để chỉ sự sáng suốt mau mắn lanh trí của con người. Sinh ra đã thông minh hơn người, tư duy nhanh nhẹn gọi là có tuệ căn. Có con mắt nhìn thấu mọi thứ soi rõ tiền nhân hậu hoạn gọi là tuệ nhãn.
Nhẫn là sự chịu đựng bao hàm sự thong dong không vội vàng, không nóng nảy. Thể hiện tính cách bền bỉ, nén lại cái đang xảy ra không để tác động đến hành động của mình. Nhẫn đối lập với hành xử xốc nổi vội vàng, không thấu đáo.
Chữ An (hay còn gọi là Yên) là sự an toàn, không bị quấy nhiễu không bị phiền lòng, không có nguy hiểm. An bao hàm sự tĩnh lặng, không khuấy động và cũng không có mối đe dọa nào. Vậy nên cuộc sống con người ai cũng mong mỏi có được một chữ AN, là an tâm hay là an toàn, cũng có thể là an nhiên. Để cuộc sống có thể bình lặng trôi qua, thanh nhàn không phiền phức. Cuộc sống vốn xô bồ, để được An đôi khi phải biết Nhẫn, nên an nhiên đâu phải tự dưng mà có được. Vậy nên vốn dĩ chữ AN cũng đã chứa đựng sự bao bọc, bao dung. Khoan dung độ lượng thì mới có được sự an tâm.